Thấy một chân của anh bị kẹt bên ghế sofa thì Phong Lăng ngạc nhiên hỏi: "Anh tỉnh khi nào đấy?"
"Vừa tỉnh thôi." Lệ Nam Hành thả tay xuống rồi quay sang cô: "Vừa rồi bên ngoài có tiếng gì vậy?"
"À, em đang làm gà, làm ồn anh hả?"
"... Em biết làm à?"
"Em lướt mạng thì thấy công thức làm gà nên làm một con thử xem sao, cũng được đấy chứ, rất thành công." Một tay sạch sẽ của Phong Lăng đang đặt trên tay nắm cửa, tay còn lại có dính chút máu, cô mặc một bộ đồ ở nhà đơn giản, tóc dài được buộc sau gáy, thoạt nhìn dịu dàng đằm thắm, nhưng khi mổ gà thì mặt lại tỉnh bơ.
Lệ Nam Hành: "Chuyện này mà cũng có công thức à?"
"Có chứ." Phong Lăng nói xong thì lại nhìn chân của anh: "Anh dịch chân sang bên phải chừng mười centimet, rồi đi thẳng về phía trước là đến phòng khách. Ghế sofa trong phòng khách cách cửa phòng ngủ chừng sáu, bảy mét, ở giữa không có chướng ngại vật gì cả, anh có thể tự đi được không?"
"Được."
"Ừm, thế em đi làm gà tiếp đây." Nói xong, Phong Lăng mở cửa phòng ngủ ra giúp anh rồi quay trở lại nhà bếp.
Lệ Nam Hành dở khóc dở cười, anh dựa theo hướng dẫn của cô, dịch chân sang bên cạnh rồi đi ra ngoài phòng ngủ, sau đó lại chầm chậm bước về phía trước để đo lường khoảng cách, sau khi đến được vị trí đã ước lượng thì quả thật đụng vào mép ghế sofa ở trong phòng khách.
Anh sờ lưng ghế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138244/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.