Phong Lăng đứng ngoài cửa, không đi, tai cô rất thính có nghe thấy tiếng động bên trong, nghe thấy tiếng ho khan bị kiềm nén và tiếng nôn ra cái gì đó.
Cho đến khi giống như nghe thấy Calli ở trong đó khẽ nói câu: "Sao lại nhiều máu thế này..."
Phong Lăng bỗng tiến lên trước, gắng sức đẩy cửa hai cái, đẩy mãi không ra. Cô nhẫn nhịn, cô nể mặt bà Mạch nên không làm gì quá đáng với Calli, nhưng hiện tại không lo được nhiều vậy, cô nhấc chân lên dùng sức đạp mạnh vào cánh cửa, đạp liên tiếp hai cái, cánh cửa bị đạp tới mức hiện ra vết nứt, vị trí bị khóa trái bên trong cũng phát ra tiếng rạn.
Calli vẫn chưa đỡ Lệ Nam Hành về giường, nghe thấy tiếng động cực lớn phía sau, cô đột ngột quay đầu lại, nhìn thấy người phụ nữ kia lại đạp mở cánh cửa, bước nhanh đi vào.
"Cô làm gì thế..."
Calli chưa nói hết câu thì người đàn ông đang được cô đỡ đã rời khỏi tay cô, Lệ Nam Hành ho khan đứng không vững, quần áo mới thay chưa được bao lâu mà trước ngực lại là vết máu lớn, râu trên cằm dính máu, anh gần như không mở mắt nổi, cứ thế bị Phong Lăng gắng sức kéo đi, cơ thể rắn rỏi nhưng gầy đi rất nhiều cứ chạm vào cô.
Anh dừng lại, không mở mắt nổi nhưng dường như đã biết gì đó, không còn sức giãy giụa. Phong Lăng vừa gắng sức kéo anh, vừa dời mắt nhìn về phía Calli: "Đi gọi bác sĩ đến đây, cô thật sự muốn để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138208/chuong-1371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.