Phong Lăng vẫn đang ở chỗ A K, Tam và Lâm Thành có gọi điện qua đây vài lần.
Cô nói mình chịu được, nhưng sự thật là đêm qua, sau khi từ cánh rừng kia trở về, cô đã mệt mỏi về cả tinh thần lẫn thể xác rồi.
Cô sợ Lệ Nam Hành thật sự đang ở trong đó.
Cô tình nguyện đi vào mà không thu được kết quả gì, chỉ cần anh không bị bèo rong dưới nước chặn lại trong cánh rừng kia, chỉ cần anh còn có cơ hội sống sót trở về, cho dù có khiến cho cô một đi không trở lại thì cô cũng cam tâm tình nguyện.
Thấy A K lúc ngủ vẫn còn gặp ác mộng, thỉnh thoảng dùng sức bấu chặt lấy chăn, Phong Lăng bèn đặt tay lên người A K rồi vỗ nhè nhẹ. Có đôi lần cô còn cúi đầu xuống, nhẹ giọng an ủi bên tai anh ta, kéo anh ta từ ác mộng về lại hiện thực.
Bác sĩ đi vào, đưa bát thuốc đã sắc xong cho cô, bảo cô cho A K uống.
Trong lúc uống thuốc, A K đã tỉnh rồi, ánh mắt anh ta có chút mơ hồ, Phong Lăng phải vừa dỗ vừa an ủi mới đút thuốc được. Cuối cùng chỉ còn dư lại một chút, anh ta thật sự không uống thêm nữa, lúc này Phong Lăng mới cầm bát bằng một tay còn tay kia cầm khăn mặt đến lau miệng cho anh ta.
Lúc này bà Mạch chống gậy đi vào, lúc vào thấy cô còn đang chăm sóc cho A K thì bỗng nhiên bà nhớ đến chuyện vừa biết ở chỗ Calli, không khỏi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138197/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.