Phong Lăng nhìn thấy bên cạnh có người đang đến gần thì vội vàng ra hiệu bằng ánh mắt, ý bảo anh buông cô ra.
Lệ Nam Hành vẫn ôm cô không chịu buông: “Tổng Giám đốc E lén đút lót cho mấy vị lãnh đạo cấp cao của công ty nên tạm thời ông ta được thăng chức. Mặc dù lần này ông ta có được tư cách bàn chuyện khoản về tiền đầu tư tài chính nhưng quyền hành cũng không quá cao. Em lấy lòng lão ta, chi bằng cố gắng lấy lòng anh đây này. Dù sao lãnh đạo cấp cao của công ty ấy cũng là bạn từ thời “cởi truồng tắm mưa” với anh đến tận bây giờ.”
“Vậy thì chẳng phải em không có cơ hội thắng nào sao?” Phong Lăng khẽ lẩm bẩm một câu.
Lệ Nam Hành hơi nhướng mày, lập tức nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Em cho là, anh sẽ giành với em?”
“Không phải.” Phong Lăng phản ứng lại theo bản năng: “Cho dù anh không tranh đua gì thì cũng sẽ có người khác sẽ giành mất! Trong tình huống hiện tại, phần thắng của em vốn dĩ không nhiều.”
“Phần thắng có lớn hay không thì chỉ có thể xem xem em có hiểu chuyện hay không thôi.” Bàn tay nóng bỏng của Lệ Nam Hành áp sát lên eo cô, ánh mắt của anh còn sâu hơn cả màn đêm tối tăm ở phía sau lưng: “Thay vì cúi đầu khép nép với loại người lòng dạ bất chính như Tổng Giám đốc E, chi bằng em đối tốt với anh - người quen cũ của em hơn một chút, chưa biết chừng anh sẽ giúp em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138120/chuong-1327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.