Vừa nghe thấy mấy chữ “Lệ Nam Hành”, ông cụ Phong nói: “Nam Hành đến à?”
“Vâng, tôi vừa nhìn thấy cậu Lệ ở bên ngoài, nhưng cậu ấy không vào nhà ạ.” Dì Mạch gật đầu.
Trong ấn tượng của ông cụ Phong, Lệ Nam Hành đối xử với Phong Lăng thật sự rất tốt.
Dù mấy ngày trước ở trong bệnh viện, cảm xúc của ông ấy không quá tốt nhưng ông ấy cũng đã tình cờ gặp anh mấy lần. Ông ấy có thể nhận ra được trong lòng Lệ Nam Hành thật sự có Phong Lăng.
Nhưng tại sao tự dưng Phong Lăng lại về nhà một mình, còn hành hạ bản thân thành thế này. Lệ Nam Hành đã đến nhà họ Phong nhưng lại không hề bước vào. Phong Lăng đã nghe thấy anh đến, nhưng cô không hề nói gì, cũng chẳng gọi anh vào nhà.
Ông cụ Phong tạm thời nhận định tình trạng của hai người họ là cãi nhau, nhưng sau khi cãi nhau, Phong Lăng vẫn biết đường về nhà họ Phong, điều này cũng là một sự an ủi to lớn đối với hai ông bà cụ.
“Cháu gái, nếu cháu vẫn còn mệt quá thì cứ nghỉ ngơi cho khỏe trước đi! Nếu cháu muốn gặp Lệ Nam Hành, ông bà sẽ cho cậu ấy vào. Nhưng nếu cháu tạm thời chưa muốn gặp thì cũng không sao.” Ông cụ Phong nói.
“Cháu không muốn.” Phong Lăng lên tiếng, dù giọng nói của cô khàn đặc nhưng mọi người vẫn nghe ra được sự kiên quyết trong đó.
Giọng điệu này của Phong Lăng khiến cho bà cụ Phong vẫn luôn nắm lấy tay cô từ nãy đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3138022/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.