Lệ Nam Hành đưa mắt ra hiệu cho các thành viên của căn cứ XI, bọn họ lập tức hiểu được ý của lão đại, gật đầu nói: "Chúng tôi sẽ thu xếp ổn thỏa cho hai ông bà cụ."
Lệ Nam Hành không nói nhiều, đồng thời nhìn về phía Phong Lăng, anh thấy cô đang ôm bà cụ Phong.
Lệ Nam Hành được bác sĩ dẫn vào phòng cấp cứu. Sau khi thay quần áo cách ly khử trùng xong, anh đi vào. Lúc đi tới bên chiếc giường đặt ở bên trong, Lệ Nam Hành thấy ông Phong đang nằm ở đó, hai mắt nhắm lại, không hề nhúc nhích.
Lệ Nam Hành nhìn các loại máy móc y tế ở bên cạnh, nghe thấy tiếng tim phổi, hô hấp và âm thanh trên tất cả các loại máy móc đại diện cho sức sống của cơ thể con người, cảm nhận được hơi thở yếu ớt và nhịp tim gần như sắp ngừng đập của ông Phong, anh bèn đi tới.
"Thưa ông, anh Lệ đã tới, ông còn nghe thấy tiếng tôi nói không?" Bác sĩ đi đến, bỏ thiết bị đo SpO2 kẹp ở đầu ngón tay ông Phong ra, thứ này đã không còn bất cứ tác dụng gì với ông nữa, nhưng ít nhiều lúc bỏ ra đối phương cũng sẽ có cảm giác.
Sau khoảng một phút đồng hồ dài đằng đẵng, mí mắt ông Phong hơi giật giật, ngón tay cũng khẽ cử động một chút, đôi mắt không thể mở ra được nữa, nhưng lại cố hết sức mấp máy môi.
Lệ Nam Hành nhìn ông, một lát sau, anh như thể có cảm giác gì đó mà cúi người xuống, anh nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137996/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.