Người có năng lực thì ở lại, người không có năng lực thì cút.
Câu nói này nghe thì đơn giản nhưng lại chứa đựng biết bao uy hiếp và cảnh cáo.
Đúng thế, nếu muốn có chỗ đứng ở trong căn cứ thì ngoại trừ bản lĩnh vốn có ra, còn phải có tâm lý chịu đựng nữa.
Lấy cách làm của Veram ra làm ví dụ, nếu như để Lệ Nam Hành xử lý chuyện này thì có lẽ trước khi cậu ta có chút hành động khác thường nào đó thì đã bị đá ra khỏi căn cứ rồi, không thể nào cho cậu ta một cơ hội để ngoắc ngoải tới giờ. Tuy nhìn thì có vẻ vô tình, nhưng một nơi như căn cứ XI, một khi đã bước qua hai chữ "XI" này thì chính là đã đến ranh giới giao thoa giữa sự sống và cái chết, không ai rảnh mà nuông chiều ai cả.
Một người quá yếu ớt, quá hèn yếu, quá dễ thay đổi tâm trạng, thậm chí chỉ vì chuyện cá nhân mà muốn liên lụy đến thành tích của cả đội, căn bản không có cơ hội để ở lại căn cứ.
Lệ Nam Hành không nói rõ, nhưng vô hình trung đã tát vào mặt một số người.
Anh không phí thêm lời nào nữa, dùng một từ "cút" để kết thúc hết tất cả rồi vứt micro lại cho A Phong, quay người bỏ đi. Lúc đi còn thuận thế kéo Phong Lăng ôm vào lòng, anh không chỉ đi một mình mà còn dẫn theo cả cô đi chung.
Phong Lăng vừa định tránh ra nhưng người đàn ông kia đã ôm cô rồi, hơn nữa còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137917/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.