Phong Lăng biết lúc nãy, chắc chỉ 0.01 giây nữa thôi là mình đã chạm mặt tử thần, nhưng cô không hề hay biết khi nhìn thấy cảnh tượng đó, Lệ Nam Hành đã lo lắng và sốt sắng đến mức nào, cô chỉ thấy anh đâm sầm vào chiếc xe đó như phát điên.
Bây giờ trên xe anh, đến túi khí cũng không có.
Cô hét lên với anh: “Dừng lại, Lệ Nam Hành, anh dừng xe lại!”
Sau vài cú đâm liên tiếp, Lệ Nam Hành đã đâm chiếc SUV đó biến dạng đến mức ở giữa thì lõm và hai bên thì lồi ra. Dù chiếc xe đó đã qua cải tiến, nhưng trước mặt xe của Lệ Nam Hành, dường như nó vẫn chỉ là hàng “con cháu”. Đặc biệt là Lệ Nam Hành đã sử dụng vị trí kiên cố nhất ở phía đầu xe để đâm thẳng về phía trước, dù nhìn có vẻ như anh đang phát điên, nhưng thực chất mỗi cú đâm của anh đều rất chuẩn xác và mạnh mẽ.
Cuối cùng thì chiếc Hummer màu đen cũng dừng lại, Phong Lăng chạy lại bên cạnh cửa xe, chỉ thấy Lệ Nam Hành bước ra từ cửa xe đã bị biến dạng nghiêm trọng, anh vươn tay kéo lấy Phong Lăng, thở hổn hển kéo cô vào lòng mình, ôm thật chặt.
“Lệ Nam Hành, anh điên rồi à…” Phong Lăng túm chặt lấy chỗ áo ở bên hông anh, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, mắt cô hơi đỏ lên: “Trong xe anh không còn túi khí, anh sẽ bị thương đấy! Xe chấn động mạnh như vậy, anh tưởng người mình làm bằng sắt à…”
Lệ Nam Hành ôm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137889/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.