Cô không để ý tới vẻ mặt của Lệ Nam Hành mà quay mặt đi nhìn về ngọn đèn cách đó không xa.
"Chuyện đó, vừa nãy em đã hôn rồi mà, anh đừng giận nữa. Đợi sau khoảng thời gian bận rộn này, đến lúc không còn phải lo chuyện gì nữa thì chúng ta lại..."
"Hôn rồi?" Lệ Nam Hành nắm cằm cô, dùng sức ép cô nhìn vẻ mặt không vừa lòng hiện tại của anh: "Hôn khi nào?"
"Không phải vừa nãy em hôn rồi à?" Phong Lăng bị ép phải đưa mắt sang nhìn vào khuôn mặt của người đàn ông, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cằm của anh, ý tứ rất rõ ràng.
Lệ Nam Hành tức đến mức bật cười: "Cái này mà gọi là hôn?"
"..."
Nếu như vẫn ở nơi ban nãy, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng không hài lòng này của anh, có lẽ Phong Lăng còn có thể chủ động làm chút chuyện khiến anh thấy thỏa mãn. Dù sao cô cũng biết mấy ngày nay bản thân đúng là quá bận rộn chuyện tuyển người mới, nên đã lạnh nhạt với Lệ lão đại - người mà bản thân cô vốn muốn đối xử thật tốt. Nhưng công việc cứ chồng chất như núi, dù sao đám người mới cũng đã được giao cho cô, nói cho cùng cô cũng phải có trách nhiệm với họ. Còn Lệ Nam Hành thì dù sao cũng là người của mình, nên cô mới tranh thủ chút thời gian dành cho những người mới kia. Anh là lãnh đạo của căn cứ, đáng lẽ phải thông cảm cho cô chứ.
Nhưng nhìn biểu hiện này của anh, rõ là vô cùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137858/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.