Mai chính là ngày cuối cùng của cuộc hôn nhân kéo dài ba năm giữa Lệ Nam Hành và món di vật kia.
Chỉ cần qua được khoảng thời gian ba năm kết hôn mà người ngoài hoàn toàn không thể nào hiểu được này thì hai ngày sau, mọi thứ của Lệ Nam Hành sẽ lại trở về như cũ.
Nếu như bây giờ cô ta không nắm lấy thời cơ, quyết định chuyện cả đời của mình thì e rằng sau này muốn vào nhà họ cũng khó.
Dù sao thì bây giờ ông cụ nhà họ Lệ đã không có ý định giúp mình nữa, nếu cô ta không tự dựa vào bản thân, bất chấp làm một việc gì đó thì chẳng phải phí công chờ đợi và không cam lòng bao năm qua sao?
...
Phòng sách trên tầng hai, Lệ Nam Hành đang nghịch điện thoại, ánh mắt anh sâu thẳm.
“Không định xuống thật à?” Tần Tư Đình tỏ vẻ thích thú: “Dù sao đây cũng là tiệc rượu của ngài Khải Đạt, có rất nhiều người biết người thừa kế của Lệ thị rất ít khi lộ mặt trong truyền thuyết đã có mặt ở đây, cậu cứ không xuất hiện như này thì đúng là không chừa chút mặt mũi nào cho ông ấy rồi.”
Nói thật lòng, Tần Tư Đình vô cùng mong chờ được nhìn thấy cảnh tượng Phong Minh Châu quấn lấy Lệ Nam Hành.
Làm anh em với nhau bao nhiêu năm, Tần Tư Đình chưa bao giờ gặp một cành hoa ngọn cỏ nào ở bên cạnh Lệ Nam Hành mà có gan lớn động vào cái “núi băng” kia. Cô con gái lớn nhà họ Phong đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137740/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.