Thấy Phong Lăng quay đi, không muốn nhìn thẳng vào mắt mình, đôi mắt lạnh lùng của Lệ Nam Hành dần híp lại: “Phong Lăng, cả đời này anh chưa từng chân thành với ai như với em.”
Phong Lăng vẫn chỉ để A K đỡ mình, cô mệt mỏi dựa vào anh ta, ánh mắt hơi rã rời nhìn về phía thân cây cách đó không xa, không chịu nhìn Lệ Nam Hành.
“Với chuyện xảy ra hai năm trước, em hận cũng được, oán cũng được, anh đều có thể cho em một lời giải thích hợp lý. Dù em không thể hiểu, nhưng chí ít anh không cho phép có những hiểu lầm này xen vào giữa chúng ta. Anh đã nói với em hết lần này đến lần khác, anh chưa từng cưới bất kỳ ai nhưng em nhất quyết không tin. Đúng, ngày xưa là anh đã quá tự tin, tưởng rằng có thể phối hợp cả trong lẫn ngoài một cách nhịp nhàng nhưng đã không chú ý đến cảm nhận của em, cho nên những chuyện này anh đều đáng phải nhận lấy.” Trong giọng nói lạnh lùng, trầm thấp của người đàn ông lộ ra vẻ hơi tiều tụy và mệt mỏi, giọng nói u ám và lạnh lẽo: “Bất kể đã từng xảy ra chuyện gì, anh cũng không bao giờ giấu giếm em điều gì cả, anh luôn thẳng thắn, chẳng hề sợ sệt. Ít nhất thì trái tim của anh cũng sạch sẽ và chân thành, nhưng khi phủ nhận hết tất cả những chuyện đã xảy ra, em cũng đã phủ nhận chính bản thân mình, đúng không?”
Giọng nói lạnh lùng của Lệ Nam Hành khiến Hàn Kình và Tiểu Hứa đều cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137581/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.