Vì chiếc xe màu đen đang chạy với tốc độ trên 250 km/h, đột nhiên phóng nhanh vào khu rừng, nên đã đâm mạnh vào tảng đá và thân cây bên cạnh rừng cây, thoáng cái đã phát ra một tràng âm thanh cực lớn gần giống như tiếng nổ.
Phong Lăng nhảy khỏi xe, do hành động nhảy ra ngoài quá đột ngột, nên dù là một người không bị thương như cô cũng thấy chân tay đau nhức. Cô nhanh chóng bò dậy, ngoảnh lại nhìn về phía chiếc xe đã bắt đầu không ngừng bốc khói, cô lảo đảo bước từng bước vòng qua thân xe, đi sang phía bên kia.
Đến khi nhìn thấy Lệ Nam Hành cũng đã đứng dậy, Phong Lăng nhanh chóng chạy qua, bước tới đỡ lấy cánh tay anh.
“Anh không sao, không cần đỡ đâu.” Lệ Nam Hành khàn giọng nói, định rút cánh tay từ trong tay cô ra, nhưng Phong Lăng vẫn nhất quyết ôm lấy cánh tay của anh, đồng thời nhìn vào sâu trong rừng cây: “Bây giờ đằng sau có xe, bên trên có trực thăng, bọn chúng đang đánh từ hai phía, chúng ta vào trong này trước đã.”
Lệ Nam Hành nhắm mắt lại, rõ ràng mấy vết thương trên người kết hợp với cú va chạm kịch liệt lúc nhảy ra khỏi xe đã ảnh hưởng rất lớn tới anh. Anh không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó vẫn muốn rút tay mình ra khỏi tay cô, nhưng Phong Lăng đã nhìn ra tình trạng vết thương của anh rất nặng, cô ôm chặt cánh tay anh: “Đừng cử động! Đi, đi vào trong trước đã!”
Lệ Nam Hành liếc nhìn Phong Lăng, còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137564/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.