Có lẽ hành lang bên ngoài có gió lạnh, sau khi đứng một lúc, Phong Lăng cảm thấy khá lạnh nên đành bước qua cánh cửa đã bị đóng chặt của mình, đi vào căn nhà sát vách.
Thực chất cô chỉ xuống dưới nhờ bảo vệ đi mua thuốc hộ, thời gian cả lên và xuống cộng lại cũng chưa quá hai mươi phút nhưng rõ ràng là Lệ Nam Hành đã buồn ngủ thật rồi, anh vốn đang ngồi trên sofa chờ cô, kết quả lúc cô vào nhà đã trông thấy người đàn ông ngồi ngủ trên sofa.
Dù đã ngủ nhưng Lệ Nam Hành vẫn ngồi dựa vào đó, sắc mặt nhợt nhạt hơn mọi khi trông có vẻ yên bình, như thể vết thương sau gáy anh căn bản không phải là một vết thương quá nghiêm trọng. Chính anh cũng không quá quan tâm đến vết thương này.
Nhưng dù gì lúc còn ở trong căn cứ XI, Phong Lăng cũng đã từng học rất nhiều về cấu tạo bộ phận, huyệt đạo trên cơ thể người nên cô biết được những vị trí yếu ớt nhất trên cơ thể của con người. Sau gáy là một vị trí rất nguy hiểm, dù không bị đánh đến mức mất mạng nhưng chắc chắn người bị đánh sẽ ngất, hoặc sẽ bị ảnh hưởng một cách nhất định, tóm lại là không thể coi thường, nhất định phải kiểm tra cẩn thận.
Phong Lăng muốn nhân lúc bôi thuốc cho anh thì nhìn thử xem vết thương của anh có nghiêm trọng không, nhưng người ta lại ngủ mất.
Phong Lăng bước vào, sau khi đặt thuốc lên bàn nước, cô đứng cạnh sofa, dù không muốn nhìn nhưng hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137545/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.