Trên đường về, Lệ Nam Hành quả thật không hề nói gì, mặc Phong Lăng ngồi ở phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi. Đến khi đưa cô về nhà, tận mắt thấy cô đi vào nhà rồi đóng sầm cửa lại, anh cũng không có ý định đi vào.
Sau khi đóng cửa, Phong Lăng khóa trái cửa lại, sau đó móc khóa an toàn trên tường ở bên trong lại, sau khi xác định dù anh có chìa khóa cũng không thể mở chiếc khóa an toàn cuối cùng này ra được, cô mới quay người đi vào phòng ngủ.
Lúc này, Phong Lăng mới bớt chút thời gian đi lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể mình, dù buổi sáng đã uống thuốc hạ sốt, nhưng bây giờ vẫn còn sốt hơn ba mươi tám độ, thảo nào cô lại luôn thấy khó chịu như vậy.
Sau khi tắm rửa, sấy tóc xong, cô vô thức nhìn ra bên ngoài.
Ngọn đèn nhà sát vách mãi chưa bật sáng.
Phong Lăng không nhìn về phía đó nữa, quay người đi đun nước nóng.
Anh có muốn bật đèn hay không, không liên quan đến cô.
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Phong Lăng tỉnh dậy, hôm nay cô thật sự không còn sức để đi chạy bộ buổi sáng, cũng không muốn làm gì ăn. Cô lại ngồi trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi một tiếng, đến khi sắp tới giờ lên lớp, cô mới đứng dậy định ra ngoài, đột nhiên nghe thấy điện thoại kêu “tinh”, là âm báo tin nhắn.
Cô cầm điện thoại lên nhìn thì thấy là tin nhắn của Lệ Nam Hành gửi đến: “Đang ốm thì không nên ăn nhiều bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137529/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.