Phong Lăng ngẩn người, cứ như thế bị xoay mặt lại về phía Trần Bắc Khuynh vẫn đang giữ lấy cô ở phía trước, bầu không khí ở cách đó không xa dường như đã bị đóng băng.
“Em nói đi! Về sau không được đột nhiên chuyển chủ đề hay ngoảnh sang nhìn người khác khi tôi đang nói chuyện với em, tôi không chỉ là học viên của em, hơn hết, tôi còn là một người đàn ông, một người đàn ông thích em.” Trần Bắc Khuynh nghiêm túc nhìn Phong Lăng, nói rõ từng câu từng chữ, giọng nói vừa trong trẻo vừa rõ ràng vang lên bên tai cô, bao gồm… cả tai của chủ võ quán và người đứng bên cạnh ông ta.
Ông chủ võ quán trợn tròn mắt: “Học viên Trần, cậu thế này còn ra cái thể thống gì nữa, huấn luyện viên A Linh có thể coi như là cô giáo của cậu đấy, cậu thế này…”
Trần Bắc Khuynh chẳng buồn quay đầu lại, vẫn dùng tay giữ chặt lấy cằm của Phong Lăng, kiên quyết không cho cô phản kháng: “Một giáo viên kém tôi ba tuổi? Sao nào? Bây giờ là thời đại nào rồi? Chúng tôi chỉ có mối quan hệ thầy trò ở trong võ quán này thôi, tôi không thể thích cô ấy sao?”
Ông chủ võ quán nghẹn họng.
Đương nhiên không phải không thể thích nhưng mọi người đều hiểu rõ tính cách của huấn luyện viên A Linh. Để có thể giữ một người làm bất kể việc gì cũng khiến người khác cực kỳ yên tâm như A Linh lại, dù tính tính cách thường ngày của cô có khó giải quyết đến mấy, ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137523/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.