Nhất thời Chu Nghiên Nghiên ngước mắt lên trừng cô, nhưng lúc chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Mặc Cảnh Thâm thì lập tức khuất phục. Khóe miệng cô ta run run, vừa khóc vừa nói: "Cô Quý, xin lỗi cô!"
"Hửm? Tôi không nghe rõ." Quý Noãn bày ra nụ cười vô hại.
"Xin lỗi! Cô Quý! Tôi sai rồi!"
Lúc này Quý Noãn dứt khoát không thèm lên tiếng.
Chu Nghiên Nghiên cắn răng, hít sâu một hơi, bất chấp đám đông xung quanh vây xem náo nhiệt, gân cổ lên gào: "Cô Quý! Xin lỗi cô!!!"
Ánh mắt Quý Noãn vẫn lạnh lẽo như cũ, cô nhìn qua chiếc áo mà Hàn Thiên Viễn mới mặc thử trên người: "Anh Hàn, chiếc áo trên người anh không rẻđâu nhỉ, chi bằng để tôi mua cho hai người nhé?"
Dường như Chu Nghiên Nghiên biết tiếp theo Quý Noãn sẽ nói câu gì, vẻ mặt cô ta thoắt cái trắng bệch.
"Tôi bỏ tiền, nhưng không cần côđi ngủ với người khác. Tôi chỉ cần tối nay cô Chu mặc bikini đến quảng trường Hải Thiên, múa cột mấy giờ liền, thì chuyện này xem như xí xóa. Tôi nghe nói cô Chu múa cột rất điêu luyện thì phải?" Quý Noãn nhoẻn miệng cười, trông vừa biếng nhác, vừa mê người.
Cơ thể Chu Nghiên Nghiên như rơi vào hầm băng…
"Thế nào? Không muốn nhảy à?" Quý Noãn đảo mắt nhìn về phía đám người vây xem ngoài cửa. "Vậy chi bằng để tôi chọn đại một người đàn ông qua đường nào đóđể cô ngủ với anh ta một đêm."
Tức khắc, ngoài cửa vang lên vài tiếng huýt sáo hưng phấn.
Toàn thân Chu Nghiên Nghiên phát run, không biết rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/251112/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.