Quý Noãn ngước mắt lên hỏi anh, "Buổi tối anh có về Ngự Viên ăn cơm không?"
Mặc Cảnh Thâm im lặng nới lỏng cổáo sơ mi…
"Em đã học dì Tần làm mấy món ăn."
Mặc Cảnh Thâm nghe vậy thì nhìn cô: "Em? Nấu ăn?"
Câu nói này cứ như thể Quý Noãn thật sự là thiên kim tiểu thư mười ngón tay không dính nước vậy!
Mặc dù côđã từng là người như thế thật…
Khụ, nhưng giờđã không như thế nữa!
"Ừ, anh có muốn về nếm thử không?" Quý Noãn mỉm cười nhìn anh.
Mặc Cảnh Thâm vẫn cười lạnh, "Chuốc thuốc không thành, định đổi thành hạđộc?"
"…"
Đúng là trước giờ cô có quá nhiều vết đen, nhưng cùng lắm chuốc thuốc cũng chỉ là chuyện tối qua mà thôi.
Trước kia… Quý Noãn ngẫm lại, cảm thấy khi đó mình quá tùy hứng. Mọi chuyện trong quá khứ hiện rõ mồn một trước mắt cô, thật sự là quá hoang đường.
Quý Noãn ngẩng lên nhìn anh, ánh đèn rọi xuống cần cổ cô, không biết cốý hay vô tình, dấu vết ái muội ở xương quai xanh thoáng rơi vào mắt anh.
"Sau khi bị chuốc thuốc mà anh vẫn có thể giày vò em cả một đêm. Nếu em muốn hạđộc, người chết đầu tiên có khi lại là em!" Cô thản nhiên đáp, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.
Mặc Cảnh Thâm trầm lắng nhìn cô.
Đúng làđêm qua anh không hề nể tình. Sáng nay thấy cô thê thảm nằm trong chăn, khắp người đều là dấu vết bị anh giày vò. Anh không muốn thấy cô vừa tỉnh dậy đãầm ĩđòi ly hôn nên đi thẳng đến công ty, nhưng lại không ngờ cô lại chủđộng tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/251101/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.