“Em cứ lo cho mình trước đi!” Lệ Nam Hành không nhiều lời, chỉ nhắc nhở cô một câu. Phong Lăng ngập ngừng, bấy giờ mới thấy tay mình suýt nữa thì chạm vào chỗ nước sôi. Cô vội vàng nhấc tay lên, suy nghĩ một lúc rồi không nói gì nữa, tiếp tục “nấu ăn”.
Nhưng cô thật sự không ngờ Quý Noãn lại đi Anh. Lúc cô còn giữ liên lạc với Quý Noãn, chỉ biết cô ấy và anh Mặc đã về nước. Chỉ là không biết sau khi anh Mặc tỉnh lại ở bệnh viện thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hình như còn nhắc đến chuyện ly hôn. Lúc đó, Quý Noãn đang tiều tụy, Phong Lăng vốn định đến Hải Thành để ở bên cạnh cô ấy nhưng Tiểu Bát và Hạ Điềm lại nói không sao, bọn họ sẽ ở cùng Quý Noãn, bảo Phong Lăng phải làm gì ở Mỹ thì cứ làm đi, nếu không có việc gì cần thiết thì không cần phải đến Hải Thành.
Sau khi xác định tình trạng của Quý Noãn thật sự không có vấn đề gì, Phong Lăng mới quay về rừng.
Cô cứ thế sống ở đây mấy tháng, không ngờ Quý Noãn lại đi Anh.
Xem ra, cô phải tìm lúc nào đó để sạc pin điện thoại để hỏi xem rốt cuộc ở Hải Thành đã xảy ra chuyện gì mới được.
Cô đang bận rộn làm đồ ăn cho Lệ Nam Hành. Sau khi người đàn ông sưởi ấm bên đống lửa được một lúc, anh đứng dậy, đi dạo mấy bước trong hang núi nhỏ của cô. Anh đi đến cạnh chiếc giường đá, sờ chiếc đệm đơn giản mỏng manh bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/2457281/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.