- Chi ~~~
-...
- Gấu yêu ~~~
-...
- Vợ yêu!!!
-... Gì... - Đợi nãi giờ câu Vợ Iu
- Sao em giận Gil vậy!?
- Giận... hồi nào!?
- Cả tuần rồi!? Gil cũng không có hành em mà!!!
-...
- Nè... nghe không đấy!?
-...... Gil đáng ghét lắm!!! - Chi mắt rướm nước mắt chạy đi
- Hả?! Gì vậy... Khoan!!! - Gil bước một bước nhưng Chi đã chạy vụt đi mất rồi...
...
Mình... mình... đâu có làm lỗi gì đâu... hay là vụ hôm bữa... không phải đâuChi đâu phải là người giận dai... chỉ là lâu lâu mới lôi ra rồi mắng lại... à mà thế thì khác gì... nhưng chắc là không phải... vì sau bữa đóbị đánh muốn vào viện luôn mà... lại còn ra cái luật cấm nữa... haylà... thôi chớt rồi... mình thật là... thế mà còn đòi... CHI LÀM VỢMÌNH
(
Gil vội vàng đi tìm Chi... chạy... chạy... chạy càng lúc càng nhanh
... giữa biển người rộng lớn tôi chắc chắn sẽ tìm ra em... vì em quá đặcbiệt... ở bất cứ đâu em tới... thì những người xung quanh đều chỉ làtầm thường... vì đối với tôi em là một thiên thần Chi à...
Một bóng hình nhỏ bé... giữa một con phố... phố đi bộ... dòng người qualại chen chút... mái tóc đó... dáng người đó... làm sao tôi có thểkhông nhận ra được cơ chứ...
Gil bước từng bước... ngược dòng giữa dòng người rộn rã... hình ảnh haicon người càng lúc càng rõ hơn... giữa những con người xuôi theo dòngngười tầm thường... chúng tôi đi ngược dòng... để có được một thứ... mà nó được gọi là HẠNH PHÚC...
Và... một vòng tay rộng lớn ấm áp ôm chầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gilenchi-tho-a-to-yeu-cau/1402648/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.