Tri phủ Dương Thành báo lên một vụ án mạng, nói rằng một dân phụ đã bỏ thuốc độc vào thức ăn, g.i.ế.c ch phu quân của mình. 
Phủ nha bắt giữ dân phụ đó, nhưng dân phụ lại la lên rằng mình là trưởng nữ của phủ Tướng quân, là Thái tử phi đã định, nói rằng mình vốn phải là Hoàng hậu tương lai. 
Người dân phụ đó chính là trưởng tỷ của ta. 
Thái tử đích thân ban chỉ dụ, bảo phủ nha thả Lục Dương Vân ra. 
Hai tháng sau, Hoàng thượng băng hà, Thái tử thuận lợi đăng cơ. 
Với sự ủng hộ hết mình của toàn bộ Lục gia ở phía sau, vị trí Hoàng hậu không thể thuộc về ai khác ngoài ta. 
Đêm trước lễ phong hậu, Thái tử nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, tha thiết nói: "Thư Ngọc, trẫm tuyệt đối sẽ không phụ nàng." 
Trên mặt tân đế tràn đầy vẻ dịu dàng, nhưng nụ cười ở đáy mắt lại lạnh lẽo như băng. 
Nghi lễ phong hậu bắt đầu diễn ra rất thuận lợi, nhưng giữa chừng buổi lễ, một nữ tử mặc áo vải thô, dung mạo tiều tụy đột ngột xông vào - chính là trưởng tỷ đã bỏ trốn hai năm rồi mới quay về Kinh thành. 
Trưởng tỷ chỉ hơn ta hai tuổi, nhưng giờ đây dường như già hơn ta đến tận mười tuổi, ăn cháo rau dại khiến dung nhan tiều tụy, nhan sắc không còn, trên đầu còn mọc thêm mấy sợi tóc bạc lộ rất rõ. 
Ta nhìn vào mắt Hoàng thượng, hắn không hề tỏ ra bất ngờ trước sự xuất hiện của Lục Dương Vân. 
Ta đoán rằng, chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieo-nhan-nao-gat-qua-nay/3589554/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.