Lúc này đến lượt Thái tử bị tức đến ngất đi. 
Thái tử lại được đỡ vào Noãn Các trong Lục phủ nghỉ ngơi, ta nấu thuốc cho hắn. 
Khi Thái tử tỉnh lại, đau khổ dùng tay xoa trán, trăm mối không tìm ra lời giải: "Trong mắt Dương Vân, tên thư sinh nghèo khó không thi đỗ kia còn hơn cả ta - vị Thái tử tôn quý nhất thiên hạ!" 
Ta để chén thuốc ấm xuống một bên, đợi cho nguội dần: "Điện hạ là nam nhân tôn quý nhất thiên hạ, chỉ sau Hoàng thượng." 
"Trưởng tỷ bây giờ như vậy, không phải lỗi của Điện hạ, chỉ là tỷ ấy nhất thời bị mê hoặc, lạc lối, nô tỳ có cách khiến trưởng tỷ hối hận về những gì đã làm hôm nay." 
Thái tử nhìn ta: "Cách gì?" 
"Trưởng tỷ như vậy là vì quá say mê tên thư sinh kia, giờ lại mang thai, nếu ép phá thai, trưởng tỷ nhất định sẽ oán hận Điện hạ, càng ngăn cản, tỷ ấy càng cho rằng mình và An Tề Minh là trời sinh một đôi, tình cảm càng sâu đậm." 
Thái tử nhíu mày. 
"Thả cũng không được, bắt cũng chẳng xong, chi bằng Điện hạ cứ để tỷ ấy trốn đi với tên thư sinh, thành toàn cho họ." 
"Tỷ ấy không thích cuộc sống xa hoa sao? Điện hạ cứ để tỷ ấy cởi bỏ trâm vàng áo gấm, để tỷ ấy đi sống cuộc sống vợ chồng bình dân mà tỷ ấy ao ước với tên thư sinh đó." 
"Để tỷ ấy ăn thêm mấy bát cháo rau dại, giúp tên thư sinh đó giặt đồ rửa bát thêm mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieo-nhan-nao-gat-qua-nay/3589548/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.