1
Anh trai tôi hình như đã đánh nhau với ai đó ở bên ngoài, khi anh Chu hàng xóm cõng anh ấy về nhà, anh ấy chỉ gần như chỉ còn thoi thóp.
Điều quan trọng hơn là cả hai bàn tay của anh tôi đều đã mất, m.á.u chảy ra từ những vết c.h.é.m ào ào thành dòng đỏ sậm.
Mẹ tôi nhìn thấy thì hét lên một tiếng và ngã xuống đất ngất đi. Cha tôi túm lấy cổ áo anh Chu và hỏi tay anh trai tôi ở đâu.
"Vừa rơi xuống liền bị chó hoang tha đi rồi!"
Anh trai tôi vẫn chưa lấy vợ, hiện giờ đã mất cả hai tay, đồng nghĩa với việc sau này anh ấy sẽ không thể nối dõi tông đường cho nhà họ Lý nữa.
Bố tôi loạng choạng suýt ngã xuống giống như mẹ.
"Chú, nhanh đi tìm bác sĩ Vương đi! Nếu không Gia Bảo có thể sẽ chết!"
Bố tôi gật đầu liên tục, nhìn tôi, miệng mấp máy mở ra đóng vào.
Ông ấy liếc nhìn anh trai tôi bằng đôi mắt phức tạp, rồi nhìn vào bàn tay phải chỉ còn bốn ngón của mình.
"Chú?" Anh Chu nhắc nhở.
Bố tôi tỉnh táo lại và nói: “Cứ đưa nó vào nhà trước đi. Làm phiền con rồi”.
"Không có gì đâu ạ!"
Anh Chu đặt anh trai tôi lên giường, nhìn bố tôi rồi hỏi lại: "Chú ơi, cháu đi tìm bác sĩ Vương cho chú nhé?"
Bố tôi xua tay: “Không cần, bây giờ chú đi liền đây.” Nói xong, ông quay người bước ra khỏi cửa.
Anh trai sắp c.h.ế.t rồi, sao bố lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieng-thai-nhi/3645214/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.