【04】
…
“Ha ha ha ha ha, cho nên cậu là vì cái gì bị lừa tới?”
Lương Dã cười đến thở không ra hơi, bóp bẹp lon bia rỗng trong tay. Mà tôi thì buồn bực uống cạn ly bia trước mặt, lặp lại: “Vốn là nộp đơn làm văn phòng, HR* thây thân thể tớ xem như cường tráng, liền đề nghị tớ thử đi làm trợ lý bảo vệ của ông chủ một lần, ai biết ông chủ nói tướng mạo quá soái không cần, sợ tôi dụ dỗ con gái ông ta.”
(*Quản lý nhân sự.)
Sau khi cậu nghe tôi nói xong lại là một trận cười điên cuồng, tiếp đó giống như nghĩ đến cái gì ghé sát vào tôi nhìn nhìn, đột nhiên giọng điệu trở nên trầm thấp mang theo một loại mùi vị khác biệt:
“Nhưng mà ông ta lo lắng ngược lại không sai, cậu thật sự lớn lên rất soái a.”
【05】
Thời điểm ánh mặt trời sau giờ ngọ xuyên thấu qua bức màn mỏng manh rơi vào phòng, tôi mở to đôi mắt cá chết nhìn lên trần nhà trống trải, trong đầu hồi ức như đèn kéo quân chiếu ra hiện thực vô cùng thê thảm ngày hôm qua.
Một người đàn ông đến tột cùng phải say thành cái dạng gì, mới có thể cùng người bạn tiểu học đã nhiều năm không gặp của mình có một đêm tình? Tôi ngồi dậy, mặt không biểu tình nhìn lướt qua dấu vết thảm không nỡ nhìn ở trên giường, bắt đầu nghiêm túc nhớ lại toàn bộ chân tướng. Nhớ rõ tối hôm qua hai chúng tôi uống hết rất nhiều rượu, trò chuyện cũng rất tận hứng, không biết sao bầu không khí liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieng-can/3992841/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.