Trong một sân bóng rổ nào đó, có một cô nàng đang không ngừng tuôn ra những lời "vàng ngọc" kiểu như là
- Vương Thế Vũ, anh là đồ khốn kiếp, vô nhân cách, éo có đạo đức, lừa tình, giả tạo, sống ảo, vô nhân đạo, vô văn hóa, vô giáo dục, vô sinh, vô tình, vô tính, vô...bla bla bla...
Có bao nhiêu từ "tốt đẹp" nhỏ đều lôi hết ra để mắng kẻ nào đó.
Đang hăng say chửi bỗng nhiên sau lưng vang lên một giọng nói khiến nhỏ xém nữa đứng tim mà chết
- Em gái à, sao không lo lau chùi mà lại ngồi mắng ai dậy a.
Khỏi phải suy nghĩ chi cho mệt nhỏ cũng thừa biết chủ nhân của giọng nói đáng đánh kia là ai.
Nhưng người ta thường nói im lặng chính là đỉnh cao của sự khinh bỉ nên nhỏ không thèm trả lời mà cứ tiếp tục lau lau chùi chùi.
Thế nhưng hình như kiếp trước nhỏ ăn ở ác lắm hay sao í mà kiếp này ông trời không muốn cho cuộc sống nhỏ tồn tại hai chữ "yên bình".
Điển hình là mới tìm được một chút bình yên sau khi bị tên khốn kia làm phiền thì sau lưng nhỏ lại vang lên một giọng nói ẻo lả nghe muốn nổi hết cả da gà
- Anh Thế Vũ, sao lâu rồi không đến chỗ em dậy?
Ách, có thể xem là oan gia ngỏ hẹp không?
Trước mặt nhỏ chính là một trong bộ ba "tắc kè lai dog" mới gây sự với bọn nhỏ vài hôm trước.
Ây da, mới không gặp có mấy ngày mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gie-hotboy-a-chuy-day-do-them-nha/2209330/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.