Chiềuthứ Ba, cửa hàng của Julia không đông khách. Thu Thần đang nói chuyện vớiJulia.
“Gầnđây làm ăn khó khăn quá.”
“Mìnhcũng thế thôi”, Thu Thần phụ họa.
“Haizzz,thiếu khách sộp nên cũng chẳng ăn thua gì.”
“Kháchsộp? Ai thế?”
Julianháy mắt tinh nghịch với Thu Thần: “Thì cái anh Thạch đó ấy”.
ThuThần thở dài: “Thôi xin người! Đừng nhắc tới anh ta nữa! Cậu thật là tànnhẫn!”.
“Xinlỗi nhé! Tớ tưởng cậu đã nghĩ thoáng hơn rồi chứ, chỉ là đùa thôi mà.”
Nghĩthoáng? Thu Thần lại cảm thấy đau lòng. E là rất khó.
Tiếngchuông gió ngoài cửa lại vang lên, cửa tự động mở ra. Julia nhìn ra ngoài, bỗnghai mắt tròn xoe.
“Saothế? Có ma à?”
Juliacười, nhếch mép nói với Thu Thần: “Vị khách này cậu tiếp hộ mình nhé”.
ThuThần quay đầu lại, cô ngồi yên bất động.
Chàngtrai đó không thèm nhìn vào quầy tiếp tân mà đi thẳng vào nơi đặt giày.
Anh tachau mày ngắm nghía tất cả các đôi giày nữ với những kiểu cách khác nhau, sauđó nhấc một đôi màu trắng lên, chăm chú nhìn.
Bộ dángchăm chú của anh vô tình làm rung động trái tim Thu Thần…
“Anhmua giày cho bạn gái phải không?”, cô bước tới gần.
“Tôimuốn chọn một đôi giày màu trắng thích hợp với lễ cưới.”
ThuThần tim đập mạnh. Hóa ra… bọn họ sắp kết hôn sao?
“Đôinày được không?”
ThuThần lấy một đôi giày màu trắng nhỏ nhắn nhưng rất đẹp đưa cho anh.
Anhchau mày lắc đầu: “Quá nhỏ”.
ThuThần cũng không chịu thua: “Nói vớ vẩn! Cô ấy đi size 5, đôi này vừa hợp”, côcao giọng.
ThạchChấn Vũ cười khổ: “Không phải mua cho Băng Lan”.
“Khôngphải Băng Lan…”, cô nghi ngờ lẩm bẩm. Bỗng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-thuy-tinh-noi-duyen/136021/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.