Chuyện đồ đệ của Thanh Dương tiên sư hại chết Tần lão gia, còn cuỗm theo đồ bỏ chạy đã trở thành một vụ án lớn.
Trấn báo lên huyện, Huyện trưởng phái người đến phá án. Từ cuỗm tiền trong nhà, biến thành cuỗm mất một rương vàng bạc châu báu lớn, càng nhiều tiền tài thì bên trên càng coi trọng hơn.
Mấy tòa soạn báo đều phái người tới trấn Hưởng Thủy săn tin.
Bạch Chuẩn thu dọn đồ đạc xong xuôi, chuẩn bị quay về Thượng Hải.
Đương nhiên là Hoắc thiếu thu dọn hành lý, Bạch thất gia chỉ lo việc chuẩn bị cho mình.
Ông chủ đau lòng trả tiền lại cho Hoắc Chấn Diệp. Thanh Dương tiên sư không xem bệnh, sau này còn ai lên trấn ở trọ nữa chứ. Nhà họ Tần vừa sụp đổ, nhà nào cũng phải nghĩ cách kiếm tiền.
Tiểu nhị vắt óc nghĩ cách kiếm món tiền cuối cùng: “Có nhiều người ra khỏi trấn, người có thuyền đều tới bến đò rồi. Tôi giúp mấy vị bao hẳn một thuyền, không cần phải chen chúc.”
Được vậy thì tốt, Bạch Chuẩn không thích chen chúc với người khác.
Trong lúc đợi thuyền, gã sai vặt còn nói: “Nhà họ tần có mấy người vợ lẽ, nghe đồn cuốn gói đi cả rồi.”
Dòng họ phái người theo sát bọn họ, lục vali hành lý, không cho phép bọn họ mang tiền của nhà họ Tần đi, bằng không phải ở lại thủ tiết cho Tần lão gia.
Chín người vợ lẽ không ai chịu ở lại, đâu phải là vợ cả, sao bọn họ phải thủ tiết kia chứ.
Trong đó chỉ có mợ Hai tự nguyện tới am ni cô, tụng kinh cho Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652166/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.