Từ lúc đến Thuần Ái làm việc đến bây giờ, người khiến cho Vưu Hạ có chút ấn tượng trong lòng nhất có lẽ là chàng trai trẻ Kỳ Họa Niên này. Tuy cả hai chỉ mới gặp nhau một lần tại phòng bệnh nhưng Vưu Hạ luôn có cảm giác quen thuộc đối với cậu.
Nhưng anh không thể xác định được điều quen thuộc ấy là từ đâu mà nảy sinh.
Có lẽ là vì khuôn mặt, cũng có thể là từng nét riêng biệt trên người cậu.
Vưu Hạ từng bước đi lại gần chỗ Kỳ Họa Niên, dường như nhận ra được nét căng thẳng khắc họa trên khuôn mặt trẻ trung tràn trề sức sống ấy. Tuy nhiên, anh không quan tâm cho lắm đến cảm xúc của đối phương, chỉ muốn hỏi một câu để xác nhận lại mọi nghi hoặc trong lòng lúc này.
Vì vậy, anh đã hỏi: “Cậu tên là gì?”
Nếu như là người anh từng quen biết, chắc chắn họ tên sẽ không xa lạ.
Kỳ Họa Niên phát hiện đầu óc mình hiện tại chỉ còn là một mảng rỗng tuếch, cậu thầm nuốt nước bọt, trả lời một cách máy móc: “Kỳ Họa Niên.”
Vưu Hạ nghe thấy đáp án, đầu chân mày thoáng nhíu lại. Hai bàn tay giấu trong túi áo blouse khẽ nắm chặt, anh trầm mặc nhìn cậu thêm một lúc rồi dời ánh mắt sang chỗ khác.
Mình nhầm rồi.
Kỳ Họa Niên, mình chưa bao giờ nghe qua cái tên này.
Kỳ Họa Niên tinh ý phát hiện vẻ thất vọng phảng phất trên khuôn mặt Vưu Hạ, trái tim bỗng nhiên hụt hẫng theo, dù chẳng có một lý do chính đáng để giải thích phản xạ tâm lý khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/168940/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.