Ngay khi nghe được tin Vưu Hạ đã trở về, Thẩm Ninh lập tức cho người hầu dọn dẹp lại phòng ngủ của anh. Thế nhưng chờ đến gần chập choạng tối mới nhìn thấy xe hơi màu trắng kiểu dáng cổ điển của anh rẽ vào sân nhà.
Cô hầu trẻ đang quét dọn thì tình cờ nghe thấy tiếng máy xe vừa tắt, cô nghiêng đầu nhìn một cái rồi nhanh chân chạy lên lầu báo cho Thẩm Ninh.
Cửa phòng hé mở, cô hầu trẻ mỉm cười phấn khích: “Phu nhân ơi, cậu Tư về rồi ạ!”
Phía dưới sân nhà bỗng nhiên đông vui đến lạ.
Vưu Hạ mở cửa xuống xe trước, sau đó mới tới lượt Vưu Kiện. Người hầu từ bên trong đổ ra, hết người này đến người kia tay chân mau lẹ muốn cầm đồ đạc giúp cho cậu Tư.
Vưu Kiện dựa người vào bên hông xe hơi, đánh mắt nhìn cảnh tượng này, có chút buồn cười trách móc: “Này này, ngày thường tôi có thấy mấy người sốt sắng như vậy đâu nhỉ?”
Đám người hầu hơi khựng lại một chút, lén lút nhìn nhau rồi nhìn sang cậu Hai, trong lòng áy náy tội lỗi. Nhưng mà chuyện này sao có thể so sánh với nhau được chứ? Rõ ràng cậu Hai ngày nào cũng ở nhà, có hôm còn không thèm về nhà mà lang bạc đâu đó trời không thấy đất không biết. Còn cậu Tư thì khác, hiếm lắm mới trở về, bọn tì nô chúng tôi muốn lấy lòng cũng là sai sao?
Bầu không khí sốt sắng bận rộn thoáng chốc lắng xuống. Từ trong đám người thình lình xuất hiện một người phụ nữ đã cao tuổi, mái tóc bạc phơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/168935/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.