Toàn bộ cơ thể của Vưu Hạ đã bắt đầu thay đổi. Một khi mùi thơm ngọt của máu tươi thâm nhập vào từng sợi nơ-ron của não bộ, khả năng khống chế của một ma cà rồng có thể tính là không.
Hay nói cách khác, Vưu Hạ sắp trở thành một kẻ-không-phải-là-anh nữa rồi.
Đôi mắt đỏ ngầu trông hung tợn điên cuồng, yết hầu ở cổ liên tục di chuyển lên xuống, thể hiện được sự thèm khát dòng máu nóng mãnh liệt đến mức nào. Dưới làn da tái nhợt của anh dần dần xuất hiện các mạch máu như đang muốn sống dậy. Chúng trồi lên rất rõ ràng, uốn lượn và kết nối với nhau, kéo thành một hàng thật dài.
Kỳ Họa Niên đứng ở đối diện thoáng chốc chết lặng một chỗ. Đường nhìn rơi từ trên khuôn mặt xuống đến cần cổ và cánh tay của Vưu Hạ. Mỗi một nơi là một hình ảnh chân thực đến độ có thể dọa người.
Trong giây khắc, Kỳ Họa Niên nhận thức được một điều: Kia không phải là Vưu Hạ. Không phải là người mà cậu biết, cũng không phải là người mà cậu yêu.
Không phải, chắc chắn là không phải!
Giữa sự tĩnh lặng ngột ngạt đang muốn giết chết cả hai, Kỳ Họa Niên vội vã nhắm chặt mắt mình lại. Cậu tự nhủ thần trí của mình không được ổn định, có lẽ cậu đang trôi dạt trong một cơn ác mộng quái quỷ nào đó.
Hy vọng là vậy.
“Máu…”
“Khát…”
“Máu… Muốn… Máu…”
Vưu Hạ run giật khóe môi, tự thì thào với chính mình. Nhưng khi ngẩng đầu nhìn Kỳ Họa Niên thêm một lần nữa, anh bất giác sững người. Móng tay cào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670406/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.