Mọi âm thanh xung quanh lúc này dường như đã biến mất, chỉ còn sót lại mỗi câu nói của Vưu Hạ, quẩn quanh bên tai Kỳ Họa Niên. Từng câu từng chữ chậm rãi mà đay nghiến cào vào mang tai của cậu, sắp sửa cào ra được máu.
Kỳ Họa Niên sững sờ nhìn Vưu Hạ, trong lòng có rất nhiều điều muốn nói với anh, muốn giải thích với anh, thậm chí còn muốn thẳng thừng dứt khoát thốt ra ba tiếng “em thích anh” cho Vưu Hạ biết được.
Nhưng rồi thì sao chứ? Vưu Hạ có hiểu hay không sau khi trong lòng anh đã có suy nghĩ như thế về cậu?
Chuyện từng theo đuổi Vưu Chiếu Hy, Kỳ Họa Niên thật ra không sợ Vưu Hạ phát hiện được, nhưng vạn lần cậu cũng không thể ngờ, Vưu Hạ vì chuyện này mà xúc phạm đến nhân phẩm của mình đến vậy.
Kỳ Họa Niên thất thần nhìn Vưu Hạ rất lâu, trong ánh mắt của cậu mơ hồ xuất hiện một tia tuyệt vọng.
Phải, em từng thích Vưu Chiếu Hy, còn từng theo đuổi cậu ấy trong suốt một năm, đến mức suýt bị Vưu Thần giết chết, còn bị cậu ấy lợi dụng, mượn dao giết người, đánh bọn Ngải Tư đến mức phải đình chỉ học hai ngày.
Từ lần đầu tiên em thích Vưu Chiếu Hy, em chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để có thể nhìn thấy cậu ấy mỉm cười vui vẻ, còn không ngại mỗi ngày đều tặng sữa cho cậu ấy, mỗi ngày dụng tâm đổi một hương vị, cuối cùng tất cả những thứ đó cậu ấy đều không dùng đến.
Nhưng rồi thì sao chứ? Một lần trách cứ Vưu Chiếu Hy, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670346/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.