"Đợi lát nữa tôi đưa em đi làm."
Sở Quân đứng trong nắng sớm cài nút áo sơ mi. Hắn là kiểu người rất bám giường, nếu như không có việc gì sẽ lười biếng không chịu dậy mà nằm dài trên giường như mèo lớn. Vì vậy, khi nghe được những lời đó, Chương Hiểu không khỏi bất ngờ.
"Không cần đâu, tôi có thể đi tàu điện ngầm." Cậu vội vàng nói.
Một bàn tày duỗi đến, đặt trên mông cậu xoa nắn. "Chân đã mềm cả rồi, muốn chen chúc trên tàu thế nào đây?"
Lời vừa dứt cũng là lúc Sở Quân chuẩn bị xong, dẫn đầu ra cửa.
Sở Quân là loại người cực kì thích làm theo ý mình, lúc điều giáo cũng không thèm nương tay. Nếu là ngày thường, những khi nghe được mấy câu dễ nghe này của hắn thì Chương Hiểu sẽ mang ơn suốt nửa ngày trời, không ngờ hôm nay đối phương lại chở cậu đi làm.
Quả thật đêm qua chơi có hơi quá, đến bây giờ mà eo với chân vẫn còn hơi tê, chỗ khó có thể mở miệng giữa hai chân mơ hồ nhói đau. Thế là, cậu không thể làm gì khác ngoài nghe lời theo sát hắn, bước vào nhà xe dưới hầm.
Đến nơi, sau khi cho xe dừng lại, Sở Quân lập tức nghiêng người in một nụ hôn lên môi Chương Hiểu.
"Hôm nay tôi sẽ ở nhà. Vốn phải là chó chờ chủ nhân về nhà, giờ lại đảo thành tôi chờ em quay về. Cái này có phải lỗi của em hay không đây?.. Về sớm một chút."
Mãi đến tận lúc bước vào thang máy, Chương Hiểu vẫn còn cười khúc khích.
"Sao hôm nay trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-cao-got-mau-do/883996/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.