Tôi không biết mình sẽ sa đọa đến nhường nào.
Giữa lúc làm việc, Chương Hiểu ngẩng đầu nhìn ra ngoài của sổ. Sắc trời ngày hôm nay không đẹp lắm, ngoài trời như nổi một tầng sương. Cậu thả chân phải đang gập xuống, sau đó lại không nhịn được gập chân trái. Dù có đổi cách kê chân như thế nào hay điều chỉnh tư thế ngồi ra sao thì cảm giác khó chịu kia vẫn không biến mất.
Có cảm giác vật thể lạ trong cơ thể.
Giữa trưa, một đồng nghiệp nữ đến gặp cậu trao đổi.
"Chương Hiểu... Tôi có việc muốn nhờ cậu. Có thể mời cậu ăn một bữa cơm không?"
Chương Hiểu ngỏ ý mình không muốn đi quá xa nên hai người hẹn nhau ở tiệm cà phê dưới lầu dùng bữa đơn giản.
Cậu đánh giá cô gái ngồi đối diện. Du Phương Diệp, lớn hơn cậu một tuổi, tinh thần làm việc tốt, ăn mặc rất thời trang, có dạng vẻ của một người phụ nữ tri thức thành thị. Nghe nói trong công ty có rất nhiều người theo đuổi nhưng đều bị cô từ chối.
Bình thường, cậu và cô ấy không hay gặp nhau nên cũng không tưởng bở đối phương có ý với mình. Sau khi ngồi xuống, cậu nói: "Nếu có gì cần, tôi sẽ cố gắng giúp chị trong khả năng của mình. Mọi người đều là đồng nghiệp, tiền cơm tôi tự trả được rồi, không thể để người nữ mời khách được."
Không ngờ Dư Phương Diệp lại bật cười, "Tôi mời cậu là muốn nhờ cậu giúp. Có điều, không cho đàn bà con gái mời khách, cậu quả nhiên là ngời theo chủ nghĩa đàn ông. Tiền lương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-cao-got-mau-do/883989/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.