Vừa rồi cô còn vô cùng mệt mỏi chỉ muốn nằm lên giường nhưng bỗng nhiên cảm thấy rất khát nước, Thịnh Vọng Thư kiên trì một hồi, cuối cùng vẫn phải bò dậy đi rót nước.
Cô bưng ly nước vừa uống vừa đi về phía phòng ngủ, cánh cửa lớn của phòng ngủ bỗng nhiên vang lên tiếng "két két", cửa phòng ngủ bị mở ra.
Cô quay đầu lại, Ngôn Lạc tay cầm áo khoác xuất hiện ở ngay cửa phòng.
Thịnh Vọng Thư kinh ngạc chớp mắt: "Sao anh không đi chơi?”
"Không muốn chơi nữa" Ngôn Lạc vừa bước chân qua cánh cửa, vừa đặt đồ trong tay xuống, trực tiếp sải bước đi về phía cô.
Thịnh Vọng Thư: "Vừa rồi anh không phải chơi rất hăng hái sao?”
Ngôn Lạc dừng trước mặt cô, cúi đầu nhìn nói: "Do lúc nãy có em ở đấy.”
Đuôi mắt Thịnh Vọng Thư khẽ cong lên, cô liếc một cái như muốn quở trách anh: "Anh thôi ngay đi.”
Vừa dứt lời, cô cảm thấy mình nhẹ bẫng, Thịnh Vọng Thư không kịp đề phòng bị Ngôn Lạc bế lên.
"Này, cẩn thận nước của em."
Thịnh Vọng Thư theo bản năng bảo vệ ly nước, Ngôn Lạc làm như không nghe thấy, nhìn cô với ánh mắt thâm trầm: "Mệt không?”
Cô gật đầu.
Anh cười khẽ, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên vành tai cô: "Anh ngủ cùng em nhé?”
"Không cần.” Cô cắn môi: "Em cũng không phải trẻ con, em có thể ngủ một mình."
Nhưng hiện giờ ánh mắt của Ngôn Lạc nhìn cô đang nóng bỏng như dung nham nóng chảy, yết hầu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329434/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.