Một tiếng sau Ngôn Lạc mới hoàn toàn tỉnh táo, anh được đưa đến phòng VIP.
Thịnh Vọng Thư không kìm được nước mắt lúc anh nói mê sảng, nhưng khi anh tỉnh lại vẫn mặt lạnh không chịu nhìn anh.
Y tá đã ở đó ngay sau khi anh tỉnh dậy, Ngôn Diệc Hoằng có một cuộc họp vào sáng mai, sau khi đến phòng bệnh nhìn qua Ngôn Lạc, ông ấy dự định rời đi và về nhà.
Thịnh Vọng Thư đang ngồi một mình trên ghế sofa trong phòng khách của phòng bệnh, Ngôn Diệc Hoằng đề nghị đưa cô về nhà trước, nhưng cô đã mỉm cười từ chối.
"Cháu không buồn ngủ, bác đi về trước đi, đừng lo lắng cho cháu, cháu sẽ trở về với Tống Nguyên sau."
Thái độ của cô kiên quyết, Ngôn Diệc Hoằng đành phải từ bỏ.
Sau khi Ngôn Diệc Hoằng rời đi, Tống Nguyên ra khỏi phòng bệnh, ngáp một cái, đi đến trước mặt Thịnh Vọng Thư .
"Anh Lạc nói em trở về trước đi, ở đây có y tá là được rồi."
Thịnh Vọng Thư tức giận nói: "Để anh ấy tự lo bản thân đi, bớt quản chuyện của em."
Tống Nguyên thở dài: "Đừng nóng giận, xem mắt em đỏ như nào rồi kìa."
Sắc mặt Thịnh Vọng Thư hơi sững lại, theo bản năng cầm lấy điện thoại di động của Ngôn Lạc bên cạnh, dùng máy ảnh chụp lại đôi mắt của mình.
Rõ ràng đã qua lâu như vậy, dấu vết khóc vẫn chưa hoàn toàn biến mất, đuôi mắt rõ ràng đỏ lên.
Cô cụp mắt, đưa điện thoại cho Tống Nguyên: "Đây là điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329422/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.