Thẩm Minh Ý là chủ tiệc nên bị yêu cầu hát trước một bài. Hát xong, mọi người đều khen cậu ta là diễn viên trời sinh.
Mặc dù cậu ta có gương mặt của một hoàng tử tình ca, thế nhưng ngũ âm không đầy đủ. May mà không debut làm thần tượng ca nhạc, lỗ tai của khán giả mới được buông tha.
Đêm nay Thịnh Vọng Thư không có hứng hát hò, chỉ chơi xúc xắc với mấy người Tống Nguyên ở cạnh đó.
Ngôn Lạc mở cửa bước vào, Tống Nguyên mời anh chơi cùng.
“Mọi người chơi đi.” Anh ung dung đi tới, lặng lẽ chạm vào cánh tay Tống Nguyên.
Tống Nguyên hiểu ý tránh sang một bên, nhường ra một vị trí trống cho anh.
Giây tiếp theo, Ngôn Lạc bình tĩnh ngồi vào chỗ trống bên cạnh Thịnh Vọng Thư.
Thịnh Vọng Thư đang tập trung lắc xúc xắc, vừa nghiêng đầu đã đụng phải tầm mắt của anh.
Ngọn đèn le lói hắt lên gò má anh, phản chiếu lên đôi mắt đào hoa khiến người ta như muốn chết chìm.
Anh mỉm cười, ung dung ngả người ra sau, ngón tay gõ lên mặt bàn.
“Thua thì phạt cái gì?”
Hứa Niệm Tịch nói: “Phạt uống rượu hoặc hát một bài.”
“Được.” Ngôn Lạc nở nụ cười nhạt nhẽo, nhìn sang Thịnh Vọng Thư: “Em ấy thua thì tính cho tôi.”
“...” Tay Thịnh Vọng Thư khựng lại, buồn bực nói: “Không cần.”
Nhưng đêm nay cô như dính vận rủi, thua liên tiếp ba ván.
Sau khi thua, cô còn chưa kịp lên tiếng thì Ngôn Lạc đã tự động cầm ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329414/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.