Chơi mãi đến tận rạng sáng, Ngôn Lạc vẫn luôn không gia nhập ván bài, chỉ ngồi ngay ngắn bên cạnh Thịnh Vọng Thư.
Tan cuộc, lúc Thịnh Vọng Thư đứng dậy thoáng nhìn thấy tơ máu không giấu được trong mắt anh.
Ánh mắt của cô dừng lại, rồi ngay lập tức nhìn sang chỗ khác, rời đi cùng với Hứa Niệm Tịch.
Đợi Thịnh Vọng Thư đi ra khỏi sòng bài, Ngôn Lạc mới dựa vào tủ kéo mệt mỏi sờ sống mũi.
Ngửa đầu uống hết ngụm rượu cuối cùng trong ly thủy tinh, anh cụp mắt, từ trong bao thuốc hút ra một điếu thuốc, châm rồi ngậm ở trong miệng hút một hơi, tinh thần mới nâng lên được một chút.
Cả ngày Ngôn Lạc đều nói chuyện, xuống máy bay đến sân bay nhanh chóng đi thẳng đến làng du lịch, một phút cũng không rảnh hơi.
Tống Nguyên cũng châm điếu thuốc, nhả ra làn khói, hỏi anh: "Anh vẫn chưa ăn cơm tối đúng không, để tôi bảo phòng bếp làm chút đồ ăn khuya cho anh ha?"
Ngôn Lạc gật đầu: "Nấu cho tôi một tô hoành thánh là được.”
Sáng hôm sau, Ngôn Lạc về thành phố A trước.
Trước khi rời đi anh chào tạm biệt Tống Nguyên, Tống Nguyên hỏi: "Không đợi chiều về chung với mọi người à?"
Ngôn Lạc: "Không đợi.”
Tống Nguyên tích cực hiến kế: "Tôi đã nghĩ ra lý do hoàn mỹ rồi, nhất định có thể khiến Trăng nhỏ đồng ý ngồi chung xe với anh.”
“Không cần."
Ngôn Lạc cười cười: "Em ấy tới để thư giãn, đừng làm hỏng tâm trạng của em ấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329410/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.