Người xem bắt đầu rời khỏi nhà hát, Lăng Du thì lại ngồi không nhúc nhích.
Bọn họ ngồi giữa hàng ghế VIP, anh ấy thờ ơ nhìn người hai bên rời đi.
Thịnh Vọng Thư đợi một lúc, hỏi: "Không đi sao?"
Lăng Du giữ tay cô: "Ngồi một lát nữa nhé."
"Được thôi." Dù sao cũng không vội, Thịnh Vọng Thư nhìn sân khấu nhao nhao rời đi, ngồi đấy với anh.
Dương như cô cảm nhận được Lăng Du có lời gì muốn nói với cô.
Mãi cho đến khi khán giả trong nhà hát đã rời đi hết, chỉ còn lại hai người bọn họ, cuối cùng Lăng Du mới khẽ mở miệng.
"Trăng nhỏ, hôm nay tròn bốn tháng chúng ta ở bên nhau, bốn tháng này em có vui không?"
Thịnh Vọng Thư không chần chờ: "Em rất vui."
Lăng Du lịch nghiêng đầu nhìn về phía cô: "Nhưng anh đã bắt đầu trở nên không vui rồi."
Thịnh Vọng Thư chớp mắt một cái, thấp giọng: "Vì sao chứ? Em làm không tốt chỗ nào sao?"
"Không, là vì em quá tốt."
Lăng Du khẽ mím môi, ánh mắt rất sâu: "Bởi vì em rất cố gắng học làm một người bạn gái mẫu mực điển hình vì anh."
"Là em cam tâm tình nguyện, như vậy không tốt sao?" Vẻ mặt Thịnh Vọng Thư vẻ mờ mịt khó hiểu: "Em từng nói rồi, em nghiêm túc muốn ở bên anh."
"Anh hiểu, cho đến bây giờ, anh chưa hề nghi ngờ sự thật lòng của em, cũng chưa bao giờ nghi ngờ sự yêu thích của em."
Lăng Du rũ mắt nhìn cô, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329398/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.