Có điều cũng đã rất nhiều năm anh không còn ăn những quán vỉa hè như vậy nữa.
Ngôn Lạc hút xong hai điếu thuốc lá, Thẩm Thiên Thiên mới chạy từ trên lầu xuống, đưa cho anh một quyển sổ tay màu trắng.
“Thật ngại quá, trong nhà đột nhiên rỉ nước, nên đã làm mất chút thời gian của anh.”
Cô ta khẽ thở phào, giải thích với anh: “Đây là quyển sổ tay em vô tình bỏ vào cặp của mình lúc còn học lớp mười hai, lúc ấy cứ nghĩ nó là của anh, nên cũng không vội trả lại, đến trước lúc định thu dọn đồ đạc để bán nhà, mới phát hiện ra quyển sổ tay này là của Thịnh Vọng Thư, nhưng em cảm thấy, quyển sổ tay này hẳn là nên đưa cho anh.”
Hẹn hò với Ngôn Lạc được nửa năm, cô ta chỉ gặp qua Thịnh Vọng Thư ba lần.
Một lần là cả nhóm người làm bài chung ở nhà của Tống Nguyên, Thịnh Vọng Thư ngồi yên bên cạnh cô ta.
Nói là làm bài tập, nhưng thật ra tất cả mọi người toàn ngồi giỡn, làm bài chưa được bao lâu thì bắt đầu ăn cơm rồi ca hát, hát xong liền giải tán.
Hai ngày sau đó, cô ta phát hiện trong túi xách của mình có một quyển sổ tay màu trắng, lật ra thì thấy bên trên trang sách viết hai chữ “YL”.
Cô ta dĩ nhiên cho rằng Y với L đó là tên viết tắt của Ngôn Lạc. Ngày hôm đó, vì Ngôn Lạc lạnh nhạt với mình nên cô ta đã đơn phương chiến tranh lạnh với anh, cô ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329382/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.