“Tút tút tút…..”
Nguyễn Tầm Tầm nghe thấy anh thấp giọng mắng câu gì đó rồi dập máy.
Phòng 507 hôm nay không có tiết học, tới gần trưa mới nghe thấy tiếng hai người rời giường, Nguyễn Tầm Tầm đã đến nhà ăn mang bữa trưa về giúp họ, Trần Kỳ Bối đi vắng, chỉ có Đại Bảo và Dư Vi Vi, hai người nhận lấy hộp cơm rồi ăn ngấu nghiến.
Sau khi ăn thỏa thích, trong phòng nồng nặc mùi cơm, Đại Bảo ợ hơi một cái, nhìn Nguyễn Tầm Tầm quyến rũ: “Gái Nguyễn, tớ có kiến nghị.”
Lúc này Nguyễn Tầm Tầm đang mở máy tính xem video, tóc tết lỏng sau lưng, cũng không quay đầu lại: “Nói.”
“Cậu xem….” Đại Bảo cười hì hì: “Không phải là cậu chia tay rồi sao, tớ cũng một mình, hay là chúng ta tuyên bố xuất quỹ đi? Mỗi ngày cậu mua cơm cho tớ, nuôi tớ khỏe mạnh, tớ sẽ phụ trách bảo vệ cậu, đàn ông bây giờ cũng không phải thứ tốt gì, nếu có người bắt nạt cậu, tớ sẽ xuất chiêu cùng lúc cả Taekwondo và Karate, nếu như còn chưa đủ, thực sự không dùng được, tớ lại đi học đánh gì đó, bảo đảm….”
Nguyễn Tầm Tầm vốn dĩ không để ý đến cô, ha ha cười nhạt, mắt tiếp tục chăm chú vào màn hình.
Dư Vi Vi bên cạnh nghe xong thì sặc luôn, ho khan vài tiếng, rồi trực tiếp ngắt lời: “Cậu dừng lại cho tớ đi… Dù cho hiện tại cậu dùng hai loại võ này thì trường của chúng ta đã không có chàng trai nào dám theo đuổi cậu ấy nữa rồi, cậu còn học thêm đánh đá gì đó thì đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-em-sau-trong-thoi-gian/1804384/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.