Bằng chuyện Lâm Hòa Tây ngủ nguyên cả buổi sáng, tỉnh dậy là ăn trưa luôn, Du Trùng chứng minh được rằng cách ba năm, kỹ năng giường chiếu của anh vẫn không hè lùi bước.
Anh gọi điện thoại báo cô giúp việc nghỉ, đặt nhà hàng gần đây mang thức ăn đến.
Khi cơm được mang đến, Lâm Hòa Tây đang ôm mèo nằm trên giường nghịch điện thoại. Alaska ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn thì nhảy lên chiếc ghế cạnh bàn. Du Trùng xách nó xuống, cầm chiếc bát không ở
chân bàn cho nó ngậm, xúi nó đi gọi Lâm Hòa Tây dậy.
Alaska hiểu ý ngậm chiếc bát cơm của mình lên lầu, đứng bên cạnh cửa phòng ngủ, dùng chiếc bát ngậm trong miệng đập vào cánh cửa.
Bát va vào khung cửa phát ra tiếng vang trong trẻo, nhắc nhở cậu đã đến giờ cơm
Nửa đêm cũng đã tắm qua, Lâm Hòa Tây ngồi dậy, nhấc quần áo quăng ở đầu giường trùm lên người, ánh mắt vô ý chạm vào khung tranh treo trong phòng, cậu bất ngờ sửng sốt.
Một lát sau, cậu thản nhiên rời mắt khỏi hai bức tranh kia, nhấc chăn xuống giường, xuống dưới tầng ăn cơm.
Hai người, một chó, một mèo ăn trưa xong, Lâm Hòa Tây và Du Trùng ngồi trên sofa bận làm việc riêng của mình. Chó và mèo ăn no bụng nằm ở giữa hai người, mặt mày mơ màng híp mắt ngáp một cái.
Cấp dưới đã quay về, đang báo cáo tình hình kết thúc công việc với Du Trùng.
Lâm Hòa Tây cũng mượn chiếc laptop của anh, ngồi gõ không ngừng trước máy tính.
Sau khi kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069607/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.