Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng muốn hành động thì phải tính đến những cản trở ở phương diện khác, chuyện này khó mà thực hiện được.
Chỉ còn hai ba ngày nữa là Du Trùng sẽ về, Lâm Hòa Tây quyết định đợi anh.
Kết thúc show thời trang, ngày hôm sau người đồng nghiệp của Lâm Hòa Tây trả phòng bay về nước. Lâm Hòa Tây vẫn còn đang nghỉ phép, đương nhiên không đi cùng anh ta.
Trên đường tiễn đồng nghiệp ra sân bay, Triệu Minh Lưu gọi điện thoại đến nhắc cậu đừng lỡ hẹn.
Lâm Hòa Tây thản nhiên cất lời: “Nhìn tôi giống người thất hứa lắm hả?”
Nghe vậy, Triệu Minh Lưu mỉm cười nói bâng quơ ẩn ý: “Tôi đã hẹn thợ trang điểm trước rồi, không cần anh phải chuẩn bị quần áo đâu, tối nay tôi sẽ cho người đi mua, anh thích kiểu dáng nào?”
Lâm Hòa Tây nghiêm túc suy nghĩ thật, như thể trong đầu đã phác họa lên đường nét mơ hồ, cậu trả lời rất lưu loát tự nhiên: “Tôi muốn tóc giả xoăn dài, váy và giày phải tôn dáng, cụ thể ra làm sao thì cậu bảo người của cậu hỏi nhân viên bán hàng.”
“Được.” – Triệu Minh Lưu đồng ý rất sảng khoái, hỏi thêm số đo và chiều cao của cậu, cuối cùng ám thị – “Tôi còn chuẩn bị cho anh một bất ngờ đấy.”
Quá hiểu tác phong hành động của đối phương, Lâm Hòa Tây đưa ra ý kiến với “bất ngờ” của hắn: “Không cần bất ngờ đâu, đừng dọa tôi sợ là được.”
Triệu Minh Lưu ở đầu bên kia chỉ cười không nói.
Du Trùng và cấp dưới công tác bên ngoài, vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069604/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.