Lâm Hòa Tây gật đầu, cùng anh đi vào trong thang máy.
Du Trùng dời mắt đi, không nói thêm gì nữa.
Phương Thanh Ninh đứng cạnh Du Trùng nhìn thấy rõ ràng thứ mà Lâm Hòa Tây vừa nhặt lên là đồng hồ, nhưng lại lấy ra thẻ phòng từ trong túi.
Cô không chắc lúc Du Trùng đến gần có nhìn rõ không, dẫu vậy cô cũng không muốn xen vào chuyện của hai người trước mặt, bèn im lặng không nói gì hết.
Lâm Hòa Tây đưa cô đến bên xe, Du Trùng vẫn luôn theo sau cậu.
Chờ khi chiếc xe đón Phương Thanh Ninh đi rồi, Lâm Hòa Tây quay sang nhìn Du Trùng, cảm xúc ngổn ngang khiến cậu không biết phải nói đề tài gì.
Du Trùng chủ động lên tiếng giải quyết phiền não của cậu:
~ Cậu vẫn còn ở khách sạn ban đầu hả?
Lâm Hòa Tây hơi bất ngờ, xem ra trong khoảng thời gian ngắn đối phương sẽ không nhắc tới chuyện quá khứ. Cậu khẽ gật đầu theo chủ đề Du Trùng khơi ra.
Du Trùng nói tiếp:
~ Tôi bảo trợ lý lái xe qua đây đưa cậu về phòng thay quần.
Lâm Hòa Tây định nói không cần, phơi nắng một lát là khô ngay, song Du Trùng đã lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho trợ lý rồi.
Cậu chỉ đành nuốt những lời vừa đến bên miệng xuống, cúi đầu nhấc ống quần vẫn còn ướt nước của mình.
Trợ lý lái xe đến, dừng lại trên vạch đỗ tạm thời ven đường sau đó bước xuống xe, nhường ghế lái cho Du Trùng.
Du Trùng đi vòng qua đầu xe ngồi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069596/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.