Máy bay ngang qua Thái Bình Dương rộng lớn, đáp xuống bán cầu phía Tây. Lâm Hòa Tây vội vàng theo kịp thời gian nhập học vào mùa xuân.
Thủ tục nhập học Đại học B do người phụ trách mà Du Dược Đằng phái tới để giám sát cậu xử lý. Dường như chẳng hề lo lắng cậu sẽ liên lạc với Du Trùng, đối phương cho cậu một chiếc điện thoại và sim mới, nhưng không có ý định trả hộ chiếu cho cậu.
Lâm Hòa Tây đồng ý với điều kiện chuyển vào căn phòng ông ta cung cấp, đổi lấy quyền lựa chọn chuyên ngành. Một tuần trước khi khai giảng, Lâm Hòa Tây dùng điện thoại và số mới gọi cho Du Trùng.
Số điện thoại của Du Trùng trong trí nhớ không hề sai, vậy mà chẳng thể liên lạc được.
Cậu gọi đến dãy số mình đã khắc ghi sâu tận trong lòng hết lần này đến lần khác, cũng chỉ nhận được từng hồi chuông máy bận lặp đi lặp lại.
Lâm Hòa Tây vừa hoang mang vừa thất vọng.
Thậm chí cậu đã không thể chắc chắn do Du Trùng không muốn nghe giọng cậu hay Du Dược Đằng đã dùng thủ đoạn gì khiến cậu không thể gọi tới số điện thoại của Du Trùng.
Ngày khai giảng đến rất nhanh, Lâm Hòa Tây không có thời gian rảnh rỗi để nghĩ về chuyện này nữa, ngôn ngữ và chương trình học của ngành thiết kế thời trang mang đến cho cậu muôn vàn khó khăn và áp lực, đủ để cậu bận tối mặt, thậm chí còn không thể thở nổi.
Ngoại trừ việc này, vì tránh dùng đến tiền trong thẻ ngân hàng của Du Dược Đằng đưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069591/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.