Trên giường trong phòng ngủ chính chỉ có một cái gối, Du Trọng sang phòng ngủ phụ cầm gối mới cho hắn, gọi Lâm Hòa Tây vào phòng ngủ trước chờ cậu.
Hoàn cảnh cùng giường chung gối trong khách sạn lúc trước và cùng giường chung gối bây giờ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, Lâm Hòa Tây hiếm khi cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Mặc dù như vậy, nhưng trên mặt hắn vẫn không để lộ gì, sau khi cởi giày lên giường, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh nằm lỳ trên giường nghịch điện thoại.
Một lát sau, Du Trọng ôm gối mới đi vào, Lâm Hòa Tây mới từ trên giường ngồi dậy, nhường cho cậu một nửa giường.
Du Trọng ném gối cho hắn, giơ tay rũ chăn được gấp để đầu giường.
Nhìn chằm chằm chăn bị mở ra hai giây, Lâm Hòa Tây không biết vì sao hơi nóng mặt, sau đó tương đối tự giác nhấc một góc chăn lên, cầm điện thoại nằm chui vào trong chăn xong, cằm khẽ đặt trên chăn, chỉ lộ mặt mình ra bên ngoài chăn.
Đèn trên tường đầu giường chiếu xuống màu vàng ấm, bao phủ lên trán và chóp mũi hắn, lại phối hợp với mái tóc đen ngắn kia, cả người Lâm Hòa Tây nhìn thoáng qua cũng có vẻ rất ngoan ngoãn.
Chỉ là tính cách con người Lâm Hòa Tây hoàn toàn không dính dáng gì tới ngoan ngoãn cả, Du Trọng khẽ cong môi, rất nhanh lấy lại tinh thần, cũng ngồi xuống một bên giường, sau đó vén chăn nằm vào.
Giường đôi trong phòng ngủ chính cũng không nhỏ hơn phòng trong khách sạn bao nhiêu, sau khi họ nằm xuống, ở giữa còn đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069578/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.