Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Du Trọng, Lâm Hòa Tây cầm điện thoại ngồi im một chỗ, nhìn chằm chằm sàn nhà xuất thần một hồi.
Nói lời chọc giận đối phương cũng chính là bản thân hắn, gây gổ với đối phương cũng là do hắn chủ động khơi mào, có lẽ những ngày sau này, Du Trọng sẽ có một khoảng thời gian dài không liên lạc với hắn.
Mặc dù người tùy tiện vạch ra ảo tưởng mà hắn chôn giấu dưới đáy lòng là Du Trọng, chứ không phải bản thân Lâm Hòa Tây. Nhưng nếu về phương diện kia Du Trọng không có ý tứ với hắn, như vậy thì sớm kết thúc mới là cách làm tốt nhất.
Nếu không có nụ hôn tối hôm qua, thì có lẽ hắn vẫn còn có thể giả vờ ngây ngốc trước mặt Du Trọng, giả vờ ngây ngốc trước tình cảm của mình dành cho Du Trọng. Cho đến khi đối phương có bạn gái mới thôi.
Là nụ hôn kia của Du Trọng khiến hắn không cách nào trốn tránh được nữa, cũng không bao giờ muốn tiếp tục trốn tránh.
Trong lòng hắn xây dựng vô số tâm lý chuẩn bị cho mình, không ngừng nói bóng nói gió tự nói với mình, dùng chuyện gây gổ này từ từ xa cách với Du Trọng mới đúng là lựa chọn chính xác.
Nhưng trong lòng hắn vẫn buồn phiền và nóng nảy loạn cả lên, thậm chí có xúc động ra ngoài uống rượu.
Nhưng lúc này đây, quán bar trong phố đại học còn chưa mở cửa buôn bán.
Lâm Hòa Tây chỉ có thể cố gắng coi như không có gì, mở điện thoại ra gọi đồ ăn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069570/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.