Lâm Hòa Tây cúi đầu lấy di động, mới phát hiện điện thoại hết pin đã tắt máy.
Sợi dây luôn thắt chặt trong lòng được thả lỏng, cả người dần trở lại bình thường, hắn có chút dở khóc dở cười: “Tôi còn đang đợi điện thoại của cậu.”
Hai người trở lại xe ở đường đối diện, Du Trọng tìm chai nước trong xe đưa cho hắn.
Giống như lúc này mới ý thức được đã lâu không uống nước, Lâm Hòa Tây liếm liếm môi mình, nhận lấy chai nước đưa tay vặn mở nắp.
Cảm giác hơi chặt trong tưởng tượng không xảy ra, hắn ngẩn người: “Đây là cậu uống rồi?”
Du Trọng nghe vậy, nhướng mày: “Trong xe chỉ có chai tôi đã uống này, cậu có thể để xa miệng mà uống.”
Lâm Hòa Tây không nói gì, đôi môi trực tiếp đặt xuống miệng chai nước suối, ngửa đầu cầm nước uống.
Người sinh lòng quái dị ngược lại thành là bản thân Du Trọng.
Ánh mắt không tự chủ dán chặt trên đôi môi hé mở khi hắn ngậm chặt miệng chai, mắt thấy đôi môi đối phương lúc đầu khô khốc bong da, sau khi bù đủ nước, thậm chí khúc xạ ra tia sáng trong suốt hơi yếu, Du Trọng hơi híp mắt như có điều suy nghĩ.
Sau khi uống nước, hai người ngồi lên xe. Du Trọng lái xe tới dưới lầu ký túc xá, gọi điện thoại nhờ Dương Quyển mang chó xuống.
Sau khi nhận Alaska, họ lái xe trở về tiểu khu thành nam.
Trên đường Du Trọng kể chuyện Chu Huyên gặp Ninh Nam cho hắn nghe. Hắn im lặng nghe từ đầu tới cuối, trong lòng hiểu đối phương không nhắm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069544/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.