Cho rằng Du Trọng không tin lời hắn, Lâm Hòa Tây nhấc chân đuổi theo, đứng trước cửa phòng ngủ bên cạnh cười nhẹ giải thích: “Thật sự là không cẩn thận làm rơi xuống đất.”
Người trong phòng ngủ không lên tiếng, nhưng truyền ra tiếng mở cửa tủ quần áo.
Lâm Hòa Tây hài lòng cười một tiếng, ngoan ngoãn đứng ngoài cửa chờ cậu cầm áo ra.
Trong cửa rất nhanh có tiếng bước chân vang lên, Lâm Hòa Tây đứng cạnh cửa ghé đầu vào nhìn, tầm mắt còn chưa bắt được bóng dáng Du Trọng, thì đã bị quần áo bay tới che phủ lên mặt trước rồi.
Cùng lúc đó, giọng Du Trọng vẫn chưa hết giận chui vào trong lỗ tai: “Mặc áo vào trước đã.”
Lâm Hòa Tây cầm áo chui qua đỉnh đầu kéo xuống, lại đợi một lúc, Du Trọng mới từ trong phòng ngủ đi ra.
Cậu cúi mắt, tầm mắt không thể khống chế đảo qua hai chân thon dài lộ ra ngoài quần của Lâm Hòa Tây, lần nữa trở nên bực bội, “Tại sao cậu không mặc quần?”
Lâm Hòa Tây không hiểu vì sao cúi đầu nhìn, lúc này mới phát hiện áo mình mặc hơi dài, che hết quần đùi mặc ở nhà.
Đồng thời cũng kịp phản ứng, Du Trọng không tức giận vì nghi ngờ hắn nói dối, đây chẳng qua là phản ứng rất bình thường của thẳng nam.
Ít nhất, bản thân Lâm Hòa Tây cho là như vậy.
Hắn không có bạn, cho nên đối với cuộc sống của nam sinh bình thường cũng không hiểu mấy. Ngược lại, vì khuôn mặt hắn đẹp trai, bên cạnh Lâm Hòa Tây không thiếu cô gái chủ động tới gần.
So
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069541/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.