Cuối cùng Lâm Hòa Tây vẫn phải mượn quần đùi ở chỗ Dương Quyển để mặc, may mà hông hai người tựa tựa nhau, quần đùi nên cũng không cân nhắc tới vấn đề dáng người cao thấp.
Đường cao tốc liên tỉnh từ ngoại ô vào thành phố gần nhà họ Lâm hơn, Du Trọng lái xe đưa Lâm Đồng trở về trước. Sau khi tới nhà họ Lâm, Lâm Hòa Tây không xuống xe cùng mà trực tiếp ngồi xe Du Trọng trở về trường học.
Hắn xuống xe ở cửa nam ngoài trường học, về phòng thuê bên ngoài trường, thay quần áo trên người ném vào trong máy giặt giặt giũ sạch sẽ, sau đó phơi trên ban công, định tuần tới có tiết môn học tự chọn thì trả lại.
Sớm thứ hai không có tiết, Lâm Hòa Tây kêu đồ ăn bên ngoài, đóng cửa nằm trên sofa trong phòng khách bật điều hòa. Mặc dù tối chủ nhật có phụ đạo viên kiểm tra ký túc xá định kỳ, hắn vẫn không có ý trở về trường học.
Cơm nước xong ngủ trưa, hắn nhận được điện thoại của Ninh Nam.
Hai người mấy hôm trước mới cãi nhau trong quán trà ra về chẳng vui vẻ, lúc này đối phương gọi điện tới giọng nói lại như bình thường: “Hôm nay cậu về trường học không?”
Nghe cũng không giống như chưa hết giận, gọi điện thoại tới gây sự với hắn. Vậy hơn phân nửa là có chuyện gì cần hắn, trong lòng Lâm Hòa Tây sáng như gương, trên mặt lại không hiện vẻ lạnh nhạt: “Có việc gì cứ nói thẳng.”
Ninh Nam khẽ hít một hơi, hiển nhiên là bị giọng điệu của hắn khiến tâm trạng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069522/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.