Bên cạnh có người ánh mắt phức tạp bổ sung: “Hình như tôi cũng từng nghe lời đồn đãi tương tự, nói Lâm Hòa Tây lúc còn học trung học là trùm chuyên đánh nhau gây chuyện trong trường học cả ngày."
Chu Huyên bỏ bài trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía Du Trọng chưa nói gì, “Bây giờ đi tìm hắn?”
Hiển nhiên tâm trạng Du Trọng cũng không tốt lắm, nhíu mày hỏi Dương Quyển: “Sao chìa khóa xe lại ở chỗ hắn?”
Dương Quyển đang đắm chìm trong danh tiếng trùm đánh nhau của Lâm Hòa Tây mãi vẫn chưa lấy lại tinh thần, lúc này rốt cuộc mới nhớ ra chuyện chính, vội vàng khoát tay giải thích thay Lâm Hòa Tây: “Không phải vậy, hắn không đánh tôi.”
Cậu ta nói dăm ba câu giải thích với mọi người xong, cuối cùng sắc mặt lúng túng nói với Du Trọng: “Hắn khóa xe rồi cầm luôn chìa khóa, chắc quên trả lại cho tôi, tôi cũng quên nói hắn trả.”
Mặc dù có lòng giúp Lâm Hòa Tây nói chuyện, nhưng tất nhiên ấn tượng xấu của mọi người đối với Lâm Hòa Tây đã sớm ăn sâu bé rễ vào trong trái tim họ, nên không để lời cậu ta nói vào trong lòng.
Thậm chí ngược lại còn khuyên cậu ta đừng quá gần gũi với Lâm Hòa Tây, bất kể đối phương có hành động gì, tất nhiên đều là không có ý tốt.
Cũng có người oán trách Lâm Đồng: “Tôi phải nói, cậu không nên đồng ý để hắn cùng tới đây.”
Lâm Đồng nghe vậy sắc mặt có chút khó coi: “Cậu cho rằng tôi muốn cho hắn tới đây sao? Còn không phải là ba tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069517/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.