Chuyện liên quan đến mạng người, Hoa Nam vừa cúp điện thoại liền vội vàng mặc quần áo ra khỏi nhà. Sải bước đến gara mới nhớ ra gọi điện thoại cho Lương Sênh, cậu vừa đeo tai nghe vừa lái xe. Tiếng chuông vang lên lần thứ 2 Lương Sênh mới nghe máy, vừa mở miệng anh liền nở nụ cười đùa giỡn: “Nhóc con, nhớ tôi sao?”
Hoa Nam ừ một tiếng liền vội vàng hỏi: “Sênh ca, Đêm Trắng là địa bàn của anh à?” (QT biểu là Dạ Không Mị nên đổi luôn là Đêm Trắng cho xịn:v)
Cậu chỉ biết địa bàn cũ của Lương Sênh, địa bàn mới còn chưa thu về hết. Nếu vũ trường này thực sự là của Lương Sênh cậu cũng liền không phải mất công.
Đầu kia Lương Sênh tạm dừng một chút, giọng điệu có chút kì quái: “Không phải, em hỏi cái này làm gì? Định đi vũ trường à?”
Hoa Nam lập tức phủ nhận, sau đó lớn tiếng nói để không bị tiếng động cơ xe mô tô át mất, nói địa chỉ đại khái cùng với chuyện của A Hòa cho Lương Sênh nghe. Lúc A Hòa gọi đến thần chí đã không rõ, Hoa Nam nghĩ không phải bị ép uống rượu chính là uống thuốc, hoặc là cả hai. Cậu sợ đi chậm sẽ thực sự xảy ra chuyện, lập tức rồ ga lên, nói thêm cho Sênh ca tìm cho cậu vài anh em giúp một tay liền cúp điện thoại.
Tốt xấu cũng học tập với nhau gần 2 tháng, cậu cũng được A Hòa giúp đỡ gần 1 tháng, bạn bè gặp nạn còn có thể không giúp sao.
Hoa Nam chạy xe mới nhớ ra trên điện thoại A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/34772/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.